THEWINNER.WAPSITE.ME
trang chu
Ở bên cái nước ăn dừa bằng <br />răng <br />Mùađông tuyết phủ, núi băng <br />Có bà hoàng hậu (đồn rằng: Rất <br />gian) <br />Mài xương lợn làm que đan <br />Hì hục móc khố … mỏng tang <br />cho chồng <br />Sơ ý kim chọc vào mông <br />Máu chảy xối xả thành dòng, <br />rất ghê <br />Đầy tớ rầm rập đổ về <br />Bông băng dán kín, thuốc tê <br />tiêm liền <br />Nhưng tối nó nhức liên miên <br />Vắt chân lên trán, bà liền ước ao <br />Lạy trời, lạy đất làm sao <br />Có cô con gái môi đào như … <br />mông <br />Tóc đen như thể dòng sông <br />“Tô lịch - vô địch” ở hông bên <br />nhà <br />Da trắng như quả trứng gà <br />Mắt tròn xoe tựa quả cà “ái ê”... <br />Nghĩ xong, liền gọi chồng về <br />(Đoạn này ba chấm ... hề hề, cực <br />hay) <br />Cận thần nó đặt máy quay <br />Nó post lên mạng, down ngay <br />mà nhòm <br />Vào trang Kô thắm.com <br />Đường link giờ chắc chưa ngòm <br />ngay đâu. <br />Thế rồi, tất yếu có bầu <br />Hôm ra sản phẩm, mở chầu <br />khao to <br />Đem ngay năm chục con bò <br />Hai trăm con lợn ra lò thui luôn <br />Rượu tây cứ thế mà tuôn <br />Ăn no rồi cứ thả buồn xuống ao <br />Nói chung là rất ồn ào <br />Mấy tay cơ hội lao xao tặng quà <br />Bế nàng công chúa đem ra <br />Dân tình hò hét, cờ hoa đón <br />chào <br />Vua cha sướng, mặt vênh cao <br />"Đầu lòng con gái, đứa nào <br />bằng ông!" <br />Tiến lên đứng trước đám đông <br />Thử Mic mấy tiếng vẫn không <br />thấy gì <br />(T.sư mấy chú âm ly <br />Làm ăn mất dạy, ông di chết <br />giờ ...) <br />"Hêlô! Các mợ, các cô <br />Cùng các cháu nhỏ ngồi bô, có <br />nhời! <br />Đây là con gái của tôi <br />Tên là Bạch Tuyết, ra đời hôm <br />qua" <br />Dân tình hò hét kêu la: <br />"Viva Công chúa! Viva đức ngài" <br />Nhà vua thẹn đỏ cả tai <br />Chứ không thẹn đỏ chỗ hai ống <br />quần ... <br />Thấy vua có vẻ tần ngần <br />Một chị hót rác kéo quần đứng <br />lên <br />( Chị này vốn tính hơi ... điên <br />Vẫn hay xoen xoét "Tớ hiền <br />như nai" <br />Mồm thì tựa cái gầu dai <br />Thân hình núc ních chừng ngoài <br />trăm cân <br />Trước kia buôn thúng bán phân <br />Đổi nghề hầu hạ, ở gần nhà vua <br />Mỗi lần nổi máu ăn thua <br />Chị lại đem nhốt nhà vua với <br />bò) <br />Chị ta vỗ ngực đọc to <br />Bài thơ chị mới ra lò sáng nay <br />Nhà vua hốt hoảng xua tay <br />"Thôi thôi! Đừng đọc! Thơ mày <br />toàn phân" <br />Chị ta hua cẳng múa chân <br />Quyết tâm đọc hết một lần mới <br />thôi <br />... <br />Thế rồi cũng hết cuộc vui <br />Đám đông lặng lẽ bùi ngùi tản <br />đi... <br />Bỗng đâu tiếng khóc ri ri <br />Lỗ cống 1 chú đen sì chui ra <br />Nhìn người lại ngẫm đến ta <br />Họ sinh con gái, vi va, vi vồ <br />Con mình… Rô Na Đi Nhô <br />Răng vàng như bố, tức rồ <br />người lên <br />Họ cao qúy, chú thấp hèn <br />Họ ngủ nệm ấm, chú quen gậm <br />giường <br />Con gái đêm nào cũng tương <br />Bố con nằm dưới cùng thường <br />… no nê. <br />... ... ... <br />Đông đi, rồi lại xuân về <br />Bạch Tuyết tuổi đã cập kê lên <br />chuồng <br />Hoàng hậu đẻ xong thăng luôn <br />Nhà vua kêu khóc, u buồn: 3 <br />hôm <br />Bạch Tuyết giờ đã lớn khôn <br />Lại thêm rất giỏi cái môn: Oánh <br />quyền <br />Trước đây nàng thích ngồi <br />thiền <br />Bởi vì dạo ấy nàng nghiền Võ <br />Lâm <br />Vua sợ công chúa bị hâm <br />Thế nên giận dữ ầm ầm mắng la <br />Để công chúa tỉnh ngộ ra <br />Ngài đem giao phó cho bà vợ <br />hai <br />Bà này gốc ở Hàng Gai <br />Tuổi trẻ dại dột theo giai Hàng <br />Gà <br />Rồi nợ nần, bán cả nhà <br />Thế là cắp túi bỏ ra Hàng Đường <br />Mở một cửa hiệu bán gương <br />Phố này vua lại rất thường đi <br />qua <br />Xuân đi, hè lại, thu qua <br />Ăn may một phát thành bà <br />hoàng luôn <br />Dạo này vua có chuyện buồn <br />Gửi gắm con gái, giao luôn <br />quyền hành <br />Thói đời, dạ khác lòng tanh <br />Quả này bà quyết vót cành làm <br />tăm <br />Trong bánh đúc có xương dăm! <br />Lúc nào ... chuyện ấy ... lại nằm tỉ <br />tê <br />Rằng:"anh thường vẫn thua đề <br />Trong khi vẫn tính con về, con <br />không <br />Chuyện này ắt có lòng vòng <br />Hình như con Bạch nó không <br />hợp mình <br />Cha con xung khắc thường tình <br />Biết đâu chẳng phải Hung tinh <br />chiếu vào" <br />Mơ màng trong giấc chiêm bao <br />"Mệt ơi là mệt! Thôi nào! Ngủ <br />đi" <br />Cao thay mưu kế bà dì <br />"Hay là mai gửi nó đi ... Mường <br />Tè" <br />Nhà vua tai điếc, tai nghe <br />"Tính sao cũng được!" rồi đè <br />lên chăn <br />(Bởi vì giường ngủ không ngăn <br />Mùa hạ, chiếu trúc nó lằn lưng <br />tôm ...). <br />Trời vừa mới lúc tinh hôm <br />Gọi ngay một chú xe ôm dặn <br />dò: <br />" Mày đưa con Tuyết lên đò <br />Mang qua biên giới bán cho mẹ <br />mìn <br />Tiền bán được - nhớ giữ gìn <br />Xong việc bà thưởng 10 khìn ăn <br />xôi" <br />Chú xe ôm gật một hồi <br />Nghe số tiền thưởng thế rồi làm <br />luôn <br />Tóm Bạch Tuyết, nhét vào <br />khuôn <br />Bao tải buộc chặt rồi tuồn ra xe <br />(Thương cho Bạch Tuyết éo le <br />Mới vừa lên bảy ai dè gió <br />sương! ) <br />Hiu hiu ngọn gió vấn vương <br />Xe băng băng tiến, thẳng <br />đường Sơn La <br />Bỗng đâu ba chú xông ra <br />Nhân viên kiểm soát cúm gà Hà <br />Tây <br />Chú xe ôm, lượn vọt ngay <br />Ba ông kiểm soát trở tay không <br />ngờ <br />Một thì nổ máy Min-khờ (Minsk) <br />Hai thì vội dắt GL đuổi theo <br />Đuổi qua đuổi lại vòng vèo <br />Qua khe, qua núi, qua đèo, qua <br />sông <br />Qua bao nhiêu những cánh <br />đồng <br />Mùa này lúa mới trổ bông thơm <br />lừng <br />Đàn chim rộn rã tưng bừng <br />Quê ta ngày hội phừng phừng <br />sức xuân <br />Xin chào các bác nông dân <br />Xin chào các chú gánh phân ra <br />đồng <br />Xin chào cả bác công nông <br />Xin chào mấy chị tắm sông, xin <br />chào ... <br />Phóng tới tận biên giới Lào <br />Chú xe ôm chợt lao vào bụi cây <br />Tuyết ta sây xẩm mặt mày <br />Trong lòng lo sợ, quả này ra <br />sao ? <br />Xe ôm mặt mũi xanh xao <br />Hoá ra là bị bác Tào hỏi thăm <br />Xuống xe, Ôm chạy phăm phăm <br />Tìm nơi kín đáo thả dăm cục <br />buồn <br />Cơ hội đến, Tuyết trốn luôn <br />Cứ cắm đầu chạy, ko buồn <br />ngửng lên <br />Tới khi trời đất nhá nhem <br />La bàn mới giở ra xem chỗ nào <br />Bụng lại chợt đói cồn cào <br />Lại thêm trời đổ mưa rào rất to <br />Xa xa có ánh lửa lò <br />Mừng quá Tuyết vội co giò phi <br />ngay <br />Mặc cho gai dứa gai mây <br />Nó cào nó xé tung bay áo quần <br />Từ xa thoắt đã đến gần <br />Một nhà cấp 4 đổ trần bê tông <br />Một dòng suối chảy lòng vòng <br />Một khu vườn nhỏ có trồng <br />nhiều hoa <br />Hoa mơ, hoa mận, hoa cà <br />Hoa hồng, hoa cúc, hoa trà, hoa <br />ban <br />Hoa zơn, hoa huệ, hoa lan <br />Lại còn dâm bụt mọc tràn cung <br />mây <br />Hoacủ cải, hoa khoai tây <br />Hoa cành, hoa khóm, hoa dây, <br />hoa chùm <br />Và cây cũng mọc um tùm <br />Bưởi, cam, xoài, mít, chôm <br />chôm, mãng cầu <br />Cao su, keo tượng, thầu dầu <br />Cafe, chuối hột, củ nâu, củ mài <br />Hàng trăm, hàng chục giống <br />khoai <br />Mọc kề chuồng lợn sát ngoài rào <br />găng <br />Lợn lai, lợi ỉ tranh ăn <br />Lợn sề, lợn nái tung tăng xó <br />chuồng <br />Lợn Kinh, lợn Mán, lợn Mường <br />Lợn khoang Ấn độ húc tường <br />đòi ra <br />Sát bên có một chuồng gà ... <br />Hoa mơ, gà ác, gà ta, gà rù <br />Ở đống phân cạnh chuồng cu <br />Có 1 con cú lông xù, mào thâm <br />Đã thế lại còn bị hâm <br />Nên đã bị thiến, âm thầm … <br />chiều qua <br />Tóm lại hoa quả la đà <br />Cú mèo, chó, lợn đầy nhà kêu la <br />Bạch ngồi xuống ghế sô pha <br />Ngó quanh ngó quất cũng đà 5 <br />giây <br />“ Nhà này là của ai đây ? <br />Ghế con 7 chiếc bày ngay giữa <br />nhà <br />Trên mâm có 7 quả cà <br />Bát, đũa, thìa, cốc cũng là 7 luôn <br />Tít xa ở tận góc vườn <br />7 cái toa lét, rất vuông, tường <br />hồng <br />Góc kia, sát cạnh bờ sông <br />7 chiếc khố mới, phập phồng <br />tung bay” <br />Bạch ta cau mặt nhăn mày <br />Nhưng mệt nên ngủ lăn quay ra <br />giường <br />Bên ngoài ngôi nhà dễ thương <br />Công nông, 7 chiếc, trên đường, <br />đang phi <br />7 chàng thấp tịt, béo phì <br />Hình như tổ chức cuộc thi "bốc <br />đầu" <br />Đua tài chắc cũng đã lâu <br />Số 1 bỗng hỏi:"Rượu đâu chúng <br />mày?" <br />Số 2 vênh mặt, phảy tay <br />"Chú nào say khướt cả ngày <br />hôm qua?" <br />Văng câu nói đệm, số 3 <br />"Chúng mày lộn xộn, về nhà <br />uống thôi" <br />Thằng 4 nhiệm vụ kiếm mồi <br />Thằng 5 lo việc rửa nồi cho tao <br />Thằng 6, thằng 7 ra ao <br />Chọn dăm con cá, con nào thật <br />to ..." <br />Cả hội vừa hát vừa hò <br />Theo nhau về chỗ chuồng bò, <br />cất xe <br />Đi ngang qua chỗ đầu hè <br />Xếp hàng lần lượt cùng tè, rất <br />nhanh <br />Số 1 ra dáng đàn anh <br />"Chúng mày còn trẻ nên phanh <br />từ từ <br />Nếu không hỏa bốc khí hư <br />Sau này lấy vợ rồi thừ người <br />ra" <br />Tè xong 7 chú vào nhà <br />Tay chưa sạch sẽ đã sà vào ăn <br />Tự nhiên chú 6 băn khoăn <br />Bỏ mẹ có đứa nó ăn trước rồi <br />Chú nhi được thể chửi hôi <br />Tổ sư có đứa nó ngồi ghế em <br />Ko tin cứ lại mà xem <br />Đít nó toàn đất lấm lem đây <br />này <br />Anh Nhị nóng mặt đỏ mày <br />Cái ngày khốn nạn bố mày phát <br />điên <br />Chú Tam nhìn mặt rất hèn <br />Em tóm được nó em lèn chết <br />tươi <br />7 chú nhốn nháo ko nguôi <br />Chợt nghe tiếng ngáy như <br />mười con ngan <br />Cả 7 giật thót ngỡ ngàng <br />Đứa nào giỏi thật!Ngang tàng <br />gớm chưa <br />Chú Cả cầm quả gáo dừa <br />Nhằm ngay cái mẹt đập bừa <br />mấy chiêu <br />Bạch ta đang lúc rõ phiêu <br />Bỗng đâu bị oánh thì liều đứng <br />lên <br />Tiên sư cái lũ thanh niên <br />Chị đang nằm ngủ dám phiền <br />chị đây <br />Chị mày mà xắn ống tay <br />Chúng mày chạy được, chị <br />"may" luôn mồm <br />Bạch ta cứ thế chồm chồm <br />7 thằng sợ quá ngã chồm lên <br />nhau <br />Nhằm hướng đường cái chạy <br />mau <br />Bắt xe Nam Bắc qua Tàu yên <br />thân. <br />Bạch ta giờ đã định thần <br />Nhìn 7 thằng béo muôn phần <br />đáng yêu <br />Đổi giọng, tiến lại yêu kiều <br />Xin lỗi các bác em liều quá đi <br />Các bác tên họ là chi <br />Em Bạch Thị Tuyết xin phi thân <br />chào <br />Trước kia em vốn ngôi sao <br />Bị đứa ghen ghét hãm vào nơi <br />đây <br />Thân mưa móc gặp nơi này <br />Vì quá mệt mỏi ăn ngay khúc <br />dồi <br />Chỉ vì buồn ngủ quá thôi <br />Mà ko gặp được đưa lời hỏi xin <br />Bảy chú mắt mũi lim dim <br />Nghe lời nói ngọt tìn tìn về luôn <br />Bạch ta kể hết chuyện buồn <br />Nước mắt nước mũi cứ tuôn ào <br />ào <br />Người nghe lòng dạ nao nao <br />Người kể ấm ức lại gào rống lên <br />Thỉnh thoảng có mấy chỗ quên <br />Nhớ ra, kể lại, thế nên hơi dài <br />(Vẳng xa vọng lại tiếng đài <br />Báo giờ thể dục, một bài disco <br />Các cụ già, các em thơ <br />Rầm rập tập chạy trên bờ con <br />đê). <br />Thương phận Bạch quá não nề <br />Bảy chú mời Bạch về làm Osin <br />“Tụi này chuyên phá bom mìn <br />Đem bán sắt vụn lấy tiền để <br />tiêu <br />Công việc cũng chẳng có nhiều <br />Ở nhà giặt giũ, nồi niêu, lợn gà <br />Tưới nước cho mấy mẫu cà <br />Cuốc đất, thả cá, tăng gia trâu <br />bò <br />Mùa đông thì đốt bếp lò <br />Mùa hạ đào hố để cho nước <br />vào <br />Làng này đời sống rất cao <br />Thế nên trộm cắp nó vào <br />thường xuyên <br />Hết việc ra ngồi trước hiên <br />Thấy có người lạ, cười hiền: <br />"Gâu gâu" <br />Nước ít, hạn chế gội đầu <br />Bảo hiểm xã hội đóng sau 5 <br />tuần” <br />Từ đấy công việc được phân <br />Bạch ta cặm cụi đã gần 1 năm <br />Một hôm Bạch trốn việc nằm <br />Bỗng có bà lão hỏi thăm ít <br />nhiều <br />Bạch nhìn bà, thấy điêu điêu <br />Nên ko mở cổng mà điều chó ra <br />Thương thay bà cụ tuổi già <br />Tay run lập cập, chân va vòng <br />kiềng <br />Thò tay định rút củ giềng <br />"Biết đâu nó lại chẳng kiềng <br />mình ra!" <br />Nào ngờ chẳng phải chó ta <br />Nó đớp một cái rách ba cái quần <br />Nó nhè cổ, nó nhắm chân <br />Bà cụ sợ quá vãi phân dầm dề <br />Bạch Tuyết sung sướng, hả hê: <br />"Chó chó chó chó! Quay về mau <br />lên!" <br />Bà cụ khốn khổ nằm rên <br />(Trong bụng thầm nghĩ: "Số <br />đen như cầy <br />Đàn bà dễ có mấy tay <br />Lát sau mắc bẫy thì mày với <br />ông" ) <br />Hôm qua ưỡn bụng cong mông <br />Hồi lâu điểm lục trang hồng <br />trước gương: <br />" Ê ku! Ngự ở trên tường <br />Thế gian ai đẹp được dường <br />như ta" <br />Gương thần thè vội lưỡi ra <br />"Ngày xưa chỉ có nhất bà mà <br />thôi <br />Bây giờ thì đã khác rồi <br />Có nàng Bạch Tuyết mồ côi béo <br />tròn <br />Nàng ta ở khuất núi non <br />Tại nhà của bảy chú lùn xa xa" <br />Thế là kế hoạch bày ra <br />Đến đây gặp chó, chẳng qua … <br />chuyện còi) <br />Bạch Tuyết mở cửa ra ngoài <br />Nâng bà cụ dậy, cất lời dễ <br />thương <br />"Bà ơi! Thời buổi nhiễu nhương <br />Chiều chiều các chú ở phường <br />vẫn qua <br />Nhắc đi dặn lại các nhà <br />Bây giờ sắp Tết rất là lung tung <br />Trông bà bị gậy lùng thùng <br />Nên mới suỵt chó, bà đừng giận <br />con" <br />Bà cụ lên giọng nỉ non <br />"Thôi thì ai chấp trẻ con làm gì <br />Thân già này cũng sắp "đi" <br />Bán buôn kiếm chút tí ti nuôi <br />chồng <br />Có mấy cái áo lót trong <br />Nếu thương thì lấy cho xong, <br />giúp già!" <br />Dứt lời xổ bọc tung ta <br />Đỏ, xanh, vàng, tím, hoa cà, ô <br />rôn ...) <br />( Đoạn này chẳng có chuyên <br />môn <br />Thế nên miêu tả sồn sồn thế <br />thôi) <br />Bạch Tuyết mân mó một hồi <br />Xoạch xoạch xoạch xoạch, mặc <br />rồi lại thay <br />Bà cụ trợn mắt, thò tay <br />Thít luôn một cái, lăn quay cô <br />nàng <br />Thế rồi trút bỏ hóa trang <br />Già nua thoắt biến bà hoàng rất <br />tây <br />"Ta đây, mẹ kế của mày <br />Mưu hèn đợi cái ngày này đã <br />lâu" <br />Thế rồi mắt trước mắt sau <br />Ra ga mua cái vé tàu, chuồn <br />luôn... <br />Đến khi nhập nhoạng hoàng <br />hôn <br />Công nông bảy chiếc về thôn <br />ầm ầm <br />Đến sân, phanh gấp cái rầm <br />Nhìn thấy Bạch Tuyết, cùng <br />gầm lên ngay <br />"Giời ơi! Sao lại thế này" <br />Thế rồi cả lũ vác ngay vào nhà <br />Rõ ràng trong ngọc trắng ngà <br />Dày dày sẵn đúc một tòa thiên <br />nhiên <br />Bạch Tuyết thiêm thiếp nằm <br />yên <br />Bây giờ mà tháo cái viền, tỉnh <br />ngay <br />Một chú hấp tấp thò tay <br />Chú khác giật lại: "Vụ này để <br />tao" <br />Thế là cả hội lao nhao <br />Cuối cùng quyết định ra ao <br />nhảy dù <br />Quẳng ngay xuống 1 đồng xu <br />Xong rồi thi thố “mèo mù tìm <br />châu” <br />Lặn ngụp mất một hồi lâu <br />Chú Tứ giật giải, dẫn đầu tiến <br />lên <br />Vừa cởi cái dây đăng ten <br />Bạch liền tỉnh lại, thân quen <br />nhường nào <br />Kể lại sự tình ra sao <br />Bảy chú bực quá ào ào đấm <br />luôn.. <br />... ... ... <br />Một tháng, sau câu chuyện <br />buồn <br />Trước cửa xuất hiện bà buôn <br />lược ngà <br />Bạch lại tí tởn chạy ra <br />Xơi ngay 1 nhát tróc da, thủng <br />đầu <br />Vào nhà ngất lịm hồi lâu <br />Bảy chú phải cạo trọc đầu mới <br />xong <br />Cái đận đầu mới trổ lông <br />Có bà bán táo tồng ngồng đi <br />qua <br />Xoen xoét rằng: “ táo vườn nhà <br />Chỉ bón nước với phân gà mà <br />thôi <br />Quả tươi mà ngọt thôi rồi” <br />Bạch nghe đến đấy miệng môi <br />ướt mèm <br />Thói đời mưu bẩn kế hèn <br />Thế nên cảnh giác 1 phen chẳng <br />thừa <br />Bà già chẳng phải tay vừa <br />Cắn ngay 1 miếng rồi đưa Bạch <br />nhìn <br />Mồm miệng rau ráu tìn tìn <br />Như thể con khỉ tỉn tin trái đào <br />Bạch nuốt nước bọt thở phào <br />Giờ thì yên chí, số cao mệnh <br />dày <br />Quả táo ngon ngọt dường này <br />Lại còn khuyến mãi lấy ngay <br />tông lào <br />Chưa hết, còn 1 thẻ cào <br />Một sim điện thoại thuê bao trả <br />dần <br />Ai ngờ quả táo tẩm phân <br />Urê mới nị 1 cân mã tiền <br />Lá ngón, thạch tín đem nghiền <br />Ủ thêm mới nị chục viên … lẩu <br />Tàu <br />Bạch xơi xong, chẳng bao lâu <br />Lăn quay trước ngõ... mắt nâu <br />môi trầm <br />Lần này trúng độc rất thâm <br />Thế nên bảy chú âm thầm ma <br />chay <br />Đặt thuê thợ xịn đóng ngay <br />Quan tài một cỗ kính xoay Đáp <br />Cầu <br />Đám ma ăn nhậu một chầu <br />Núi cao dựng một cái lầu khiêng <br />lên <br />Tờ rơi quảng cáo triền miên <br />"Trưng bày hiện vật"! Thu tiền <br />ít thôi! <br />Thế là thôi thế cũng rồi <br />Thế là thôi thế thì thôi cũng là <br />Tin đồn dậy tiếng bay xa <br />Có chàng hoàng tử đi qua chốn <br />này <br />Tương phùng rồng lại gặp mây <br />Lợn sề thích cám, người may <br />gặp người <br />Phong tư tài mạo tót vời <br />Vai năm tấc rộng, thân mười <br />thước cao <br />Tay phải thì xách siêu đao <br />Tay trái một nắm su hào, súp lơ <br />Đầu thì tóc mọc lơ thơ <br />Vai đeo một khẩu A Rờ mười <br />lăm (AR-15) <br />Mạng sườn đeo một dao găm <br />Bi đông, lựu đạn cùng nằm một <br />dây <br />Chân trái xỏ chiếc dép đay <br />Chân phải đóng một chiếc giày <br />ba-ta <br />Tự hào ngực áo phanh ra <br />Hình xăm vẽ một con gà khỏa <br />thân ... <br />Cái chỗ nằm giữa… 2 chân <br />Xăm 1 con cú ngố đần, trụi lông <br />Hoàng tử trèo núi, băng đồng <br />Đến nơi ngã giá kẻo không kịp <br />về <br />Mua xác rồi bán quách đê <br />Cho bọn TQ chúng về nấu cao <br />Giữa đường chả biết làm sao <br />Tuột tay cái xác rơi ào xuống <br />mương <br />Hoàng tử bám cột mốc đường <br />Thò chân mò khoắng dưới <br />mương, tìm hàng <br />Vớt lên vác chạy về làng <br />Nào ngờ vấp ngã, bàng hoàng, <br />gốc cây <br />Số sao đen đến dường này <br />Điên tiết chàng đá trúng ngay <br />yết hầu <br />Mặt Bạch dần dần đổi mầu <br />Thế rồi ngồi dậy , rất ngầu: “U - <br />pa !” <br />Hoàng tử cười toét ha ha <br />“Xin tự giới thiệu: Anh là Xê Kô <br />Hoàng tử của nước Công Gô <br />Tài sản có chiếc xích lô mui <br />trần!” <br />Hoàng tử sau phút định thần <br />Nhận ra Bạch Tuyết muôn phần <br />đẹp xinh <br />Thế là sét đánh đổ uỳnh <br />Chàng chàng - thiếp thiếp <br />chúng mình với nhau <br />Và rồi chẳng bao lâu sau <br />Tổ chức đám cưới, tiệc rau tưng <br />bừng <br />Rất đông khách đến chúc <br />mừng <br />(Nghe đâu cũng lãi được <br />chừng… triệu đô) <br />Dì ghẻ phóng chiếc xe thồ <br />Trên đầu đội một cái bô rộng <br />vành <br />Tiến vào phòng tiệc thật nhanh <br />Nhìn thấy Bạch Tuyết rành rành <br />đằng xa <br />Ngước nhìn trời, miệng kêu la <br />“Cớ sao lại thế ... trời già … hỡi <br />anh ? <br />Ở Mỹ , một Anhxtanh <br />Vũ Đại cũng chỉ 1 anh Hạc già <br />Đã sinh Chu Thị Du ta <br />Còn sinh Gia Cát Bạch ra chắn <br />đường!!! ” <br />Nói xong ôm lấy chiếc gương <br />Phi qua cửa sổ tìm đường bỏ đi <br />Đúng là giận, chẳng nhớ gì <br />Đám cưới làm ở Ba Vì – Hà Tây <br />Trên nóc khách sạn mới xây <br />Cao 500m, gió mây nô vờn <br />Giật mình thấy cỏ xanh rờn <br />Biết rằng đã gặp phải cơn sóng <br />cồn!!!

Duck hunt